Thứ Tư, 29 tháng 7, 2020

Những ngày vỡ đôi..

Nếu em muốn thấy, chỉ cần nhìn mà thôi

Nhưng xa quá, em chẳng thể nào chạm tới anh.

Nếu em hạnh phúc, chỉ cần một mình anh mà thôi

Nhưng anh quay lưng đi, anh cười với cô ấy..

Nếu em lựa chọn, em chỉ có thể yêu anh mà thôi...

Nhưng sao thế này, anh chẳng thể thấy, những giọt lệ rơi đằng say nụ cười của em.


Nếu em biến mất, anh có thấy hối tiếc không?

Nhưng vĩnh viễn sẽ là không, bởi vì anh chẳng bao giờ nhìn thấy em ở phía sau..

P/s: Đi làm về ghé ăn tô hủ tiếu, nhà đối diện mở bài "Hoa nở không màu". Muốn không buồn nhưng cũng khó. Cũng ước được yêu thương, bù đắp.. Nhưng sao giờ...

3 nhận xét: