Liệu ai là người an ủi em? Liệu ai sẽ là người thấu hiểu được em đang nghĩ gì?
Dường như mọi người đang cười nhạo em thì phải? Em cũng chẳng có ai tin tưởng dựa vào.
Em tự nói với mình là "Sẽ ổn thôi!"
Nhưng em tưởng em đã quen với điều đó rồi. Nỗi thất vọng đó lại ùa về trong em, và khiến em gục ngã lần nữa..
Hôm nay em dọn dẹp blog của mình cho sáng sủa hơn. Từ trước đến nay, blog của em tối tăm u ám dữ lắm. Ai vào lại rồi cũng đi ra.. Em đã thay đổi nền blog của
mình là hình một cô gái đang đứng dưới gốc cây và hoa anh đào đang nở. Nơi này chỉ toàn là nỗi buồn của em. Bao nhiêu nỗi buồn, em đều vào đây viết.. viết và viết.. Không muốn than thở với ai..
Dạ Phong
29/03/2018
Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018
Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018
Cho những ngày vỡ đôi
Trợ trọi..
Lạc lõng.. và không xúc cảm.
Đến cả việc thở thôi cũng khó, nói gì đến mở miệng nói chuyện với mọi người.
Dạ Phong
06/03/2018
Cho những ngày vỡ đôi
Lạc lõng.. và không xúc cảm.
Đến cả việc thở thôi cũng khó, nói gì đến mở miệng nói chuyện với mọi người.
Dạ Phong
06/03/2018
Cho những ngày vỡ đôi
Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2018
Bad times
Hôm này là ngày thứ hai tôi chơi cầu lông. Vì mới chơi nên người tôi hai hôm nay đau nhức. Có tôi, nhỏ bạn và hai anh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)