Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

Những ngày bão..

Sau 2 ngày chống lũ thì sáng nay nước đã rút. Những thứ còn lại chỉ là rác và.. sình lầy.
Mặc dù đã được thông báo từ trước những không ngờ nước về nhanh như thế. Vừa mới đi bộ ra ngoài đường chính vô thì nước bắt đầu chảy nhanh vào đường nhà tôi.
Chỉ có 2 mẹ con ở nhà nên cả 2 mẹ con trở không kịp. Vì bố trực ngoài cơ quan, đường ngập nước bố về không được. Cả tôi và mẹ đành tự lực gánh sinh.

Nhà tôi cao nên cứ nghĩ chắc sẽ không vô nhà được đâu. Đứng nhìn nước càng lúc chảy mạnh vào sân. Rồi dâng lên bậc thang thứ nhất, thứ hai và.. vào nhà. Nước càng lúc dâng cao hơn đến lúc nửa mét.
"Nước cao quá mẹ ơi" đó là câu tôi chỉ biết nói với mẹ.
Tôi và mẹ chỉ biết lội trong nước.

Sáng nay nước đã rút hoàn toàn. Những thứ còn lại chỉ còn lại là rác và sình. Cật lực dọn dẹp quét sình trong nhà ra, rồi quét sình cát trong sân. Vào nhà mùi ẩm mốc sốc lên mũi mà khiến tôi nhắn mặt. T-T
Đồ đạc vẫn chưa đâu vào đâu, chưa gọi gì là xong hết. Hic. Ngoài đường chính thì ôi thôi, như bãi chiến trường. Bê tông của đường bị xoáy lên hết. Kẹt xe cả ngày. Hic.
Tôi nghĩ "Phải trúng vé số Vietlots mới được!!". Mà khổ cái là có bao giờ mua vé số đâu :((((

Bọn trẻ thì ngây thơ chả biết gì. Chỉ thấy lũ là mừng. Mừng là vì được nghỉ học :))
Đúng là trẻ con. Chỉ có người lớn mới dọn dẹp cực khổ sau cơn lũ :))

Nói chung bây giờ lưng tôi đau ghê.. Dạo này tôi hay bị đau lưng, giờ cứ cuối người xuống để quét dọn làm lưng đau hơn. Hm..

Trời ơi chị Nắng ơi, chị có ghé qua thì cho Ninh Thuận của em nắng thật mạnh vào, để nước mau rút và nhà mau khô nha.. Cho phòng của em hết mùi ẩm mốc đi nè :3 Chứ tối nay em ngủ mà mùi ẩm mốc làm em khó chịu quá :3

Dạ Phong
26.11.2018

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Tết của mình ^^

Hôm nay là ngày 20-11. Nói cho vui thì có thể gọi là Tết của mình ^^

Bàn phím cứ gõ những con chữ, rồi lại xóa. Gõ, rồi lại xóa. Không biết phải tâm sự thế nào. Trước đây, khi còn đang học 12. Bố mẹ cứ muốn tôi học nghề giáo. Lúc đó tôi thực sự không thích nghề này chút nào, nhưng vì bố mẹ nên tôi đã thi vào ngành này. Để bố mẹ có thể yên lòng.

Đến bây giờ khi đã đi dạy, tôi mới thấy yêu nghề hơn. Dần dần yêu bọn trẻ hơn, chắc vì tôi được phân dạy lớp 2 nên hằng ngày có thể được nhìn thấy sự ngây thơ của nó.

Hôm qua tôi dạy thêm, tụi nó còn hát "Cô ơi cô cô đừng đi lấy chồng.....". Hát cho đến khúc sau, tôi chỉ biết đứng cười rồi nói "Mấy con hay quá hơ....". Cái thời đại này mà, tụi nhỏ được tiếp xúc với điện thoại, máy tính hằng ngày. Nên việc chúng hát được những bài hát như vậy cũng là chuyện thường. Nhưng mà vẫn thú vị khi nghe chúng hát lên lắm.

Bây giờ tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại. Tuy có một chút luyến tiếc về thanh xuân của mình. Thanh xuân của tôi là những ngày ăn và đi học. Học. 22 tuổi đã bắt đầu đi làm. Tuy có chút xíu xiu không đành lòng nhưng mà... không phải bây giờ mọi thứ vẫn tốt đó sao? ^^

Những đứa con tinh thần của mình ^^


Dạ Phong với các đệ tử đó ^^

He he :D

Say hi! ^-^

 Dạ Phong
20.11.2018 ♥