Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

Ngày mai đi làm lại rồi!!

Cuối  cùng thì ngày mai tôi cũng phải bắt đầu đi dạy lại. Hết nghỉ Tết và.. được gặp những đứa học sinh của mình.
Xem ra Tết đối với mình năm nay cũng như năm ngoái. Đi làm thêm.
Sáng dậy sớm, chiều tối mới đi làm thêm về. Chạy bàn nhiều quá đến nỗi hai ngón chân cái của tôi chuyển thành màu tím, nói đúng hơn là bị "thúi". Nghĩ cũng phục mình ghê!
Mọi người xung quanh bảo "Trời ơi cô giáo.. Cô giáo đã đi làm rồi, không còn là sinh viên nữa đâu mà Tết vẫn đi làm thêm??". Cậu Sơn thì bảo "Con còn trẻ, còn có sức khỏe nên hãy tận hưởng đi chứ. Sao con còn đi làm thêm nữa? Đã là cô giáo rồi mà."
Hic, cũng chẳng biết sao Tết năm nay tôi lại quyết định đi làm thêm nữa.. Tôi cũng nghĩ "Sao mình trâu bò vậy??" ^-^
Mà thôi.. Nói gì thì nói, dù gì cũng đã làm rồi. Cũng hết Tết rồi nên không thấy tiếc. :)

Chỉ là.. Tết thôi mà! ;)

Tôi lại trở về với công việc của mình. Là một cô giáo trẻ đầy nhiệt huyết. ^-^
Không biết ngày mai đi dạy tụi nhỏ có nhớ mình không. Vì là trẻ con mà! Học sinh tiểu học, cô giáo của nó nó xem như là thần tượng ý. :D

Không biết mọi người nghỉ Tết như thế nào nhỉ?

Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

Only Broken


When will I ever be happy?
When will I ever be worthy?
When I ever be able to trust?
When will I ever be able to feel again?
These are the question I ask myself.
 I search for the answer everyday.
But I can never find it.
It picks at me, this feeling.
Not knowing if I''ll be fixed.
It's late now and I'm still searching.
I've searched every nool and cranny.
But these answers are too well hid.
Or maybe,
Maybe they were never there.
Maybe I was not destined to be fixed.
Only broken.