Giá mà điều gì khi kết thúc cũng đều đẹp như hoàng hôn mỗi chiều tà. Ánh mặt trời lúc ấy đã rất rực rỡ, đã khiến chúng ta phải trầm trồ và ngưỡng mộ, nhưng rồi cũng tan nhanh. Câu chuyện của tôi cũng thế, đều sẽ khép lại bằng một kết thúc, nhưng đáng tiếc là chẳng thể đẹp viên mãn như hoàng hôn.
Chẳng còn niềm tin vào bất cứ điều gì cả.
Tự hỏi "sau này" là bao giờ và "mãi mãi" là bao lâu thế? Chúng ta dần chẳng còn niềm tin vào điều ấy nữa. Có lẽ, ai rồi cũng sẽ thay đổi và bất cứ điều gì cũng có thể đến. Chỉ là không sớm thì muộn. Kể cả những chuyện ta đã từng tin chắc rằng chẳng thể xảy ra, rốt cuộc vẫn xảy ra.
Chúng ta đã phải khóc rất nhiều cho niềm tin ấy. Khóc cho những lời hứa hẹn, và khóc cho sự nỗ lực của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét